Vương Kim Dương hơi nhíu mày nói: “Chiến pháp tất nhiên phải tu luyện! Nhưng việc cấp bách lúc này không phải là chiến pháp. Cậu vẫn nên tập trung nuôi dưỡng khí huyết, bồi dưỡng xương cốt và cơ thể là chính.

Không phải võ giả, anh không khuyên cậu tu luyện chiến pháp lúc này, tránh làm chậm trễ quá trình đột phá trở thành võ giả. Chờ đến khi cậu trở thành võ giả, vào võ đại rồi tu luyện chiến pháp cũng chưa muộn…”

Nghe vậy, Phương Bình liền hiểu, đối phương hẳn vẫn chưa biết kết quả kiểm tra sức khỏe của mình.

Nghĩ một chút, cậu đáp: “Anh Vương, lúc kiểm tra sức khỏe lần trước, chỉ số khí huyết của em đã đạt 149 cal.

Vài hôm trước, em đã hoàn thành tôi cốt lần một, khí huyết cũng đã vượt mốc 150 cal. Tạm thời em chưa định đột phá lên võ giả, hiện tại tốc độ tăng trưởng khí huyết và tiến độ tôi cốt đều chậm lại, nên em muốn thử tu luyện chiến pháp một chút…”

“Cái gì?”

Giọng của Vương Kim Dương xưa nay luôn bình thản, lần này cũng phải kinh ngạc thốt lên.

Thực ra trước đó anh ta có phần không kiên nhẫn, gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, Trương Thanh Nam vẫn chưa quay về khiến anh lo lắng không yên.

Hội trưởng cũng bị kẹt lại trong địa quật, bên phía hội võ đạo, dù hiện tại anh chưa chính thức tiếp nhận chức hội trưởng, nhưng cũng đang tạm thời đảm đương, xử lý các việc liên quan.

Tin nhắn của Phương Bình, anh vốn đã thấy từ trước. Nhưng so với những chuyện khác, việc của Phương Bình chỉ là chuyện nhỏ, hơn nữa tên này lại có vẻ thích đứng núi này trông núi nọ, bây giờ đã nghĩ tới chuyện tu luyện chiến pháp.

Vì vậy mãi đến hôm nay, khi mọi chuyện tạm ổn, anh mới gọi lại cho cậu.

Ban đầu cũng chỉ là nhẫn nại nói vài câu, định dập tắt ý định của cậu. Nhưng vừa nghe nói cậu đã hoàn thành tôi cốt lần một, Vương Kim Dương sững sờ, sau đó khó mà tin nổi nói: “Cậu nói cậu đã hoàn thành tôi cốt?”

Từ lúc anh gặp Phương Bình lần đầu đến giờ, đã được bao lâu đâu? Đầu tháng 4, lần đầu tiên anh gặp Phương Bình ở nhà ga, lúc đó khí huyết của cậu ta không vượt quá 120 cal.

Dù sau đó có lỡ dùng đan dược, thì cũng chỉ khoảng 120 cal.

Tới giờ, mới hơn một tháng trôi qua.

Chỉ hơn một tháng, Phương Bình nói với anh rằng, khí huyết của cậu đã vượt qua cực hạn khí huyết, hoàn thành tôi cốt, giờ đang chuẩn bị tu luyện chiến pháp…

Vương Kim Dương tự nhận mình cũng xem như là người từng trải!

Thiên tài, anh đã gặp nhiều, bản thân anh cũng là một thiên tài.

Lúc mới vào võ đại, khí huyết của anh cũng không cao, khoảng 120 cal, tương đương với Phương Bình sau khi dùng đan dược.

Nhưng từ 120 cal lên 150 cal, dù có tài nguyên và cơ duyên, anh cũng phải mất tới ba tháng! Tốc độ ấy đã khiến vô số người chấn động, không ai theo kịp.

Anh đột phá lên cấp một, cũng mất một khoảng thời gian không ngắn, phải đến cuối học kỳ năm nhất, anh mới đột phá lên cấp một.

Sự bứt phá thật sự là sau đó, từ cấp một lên cấp hai, rồi từ cấp hai lên cấp ba, Vương Kim Dương đều lập kỷ lục lên cấp nhanh nhất trong lịch sử Nam Giang Võ Đại.

Quá trình bồi dưỡng khí huyết trước khi trở thành võ giả, thực chất là một công việc cần mẫn. Không thể vội vàng, không thể nhanh chóng như tôi cốt.

Tôi cốt, chỉ cần đủ tài nguyên, khí huyết đủ mạnh, thì có thể tăng tốc độ tôi cốt.

Nhưng việc nâng cao khí huyết, do hạn chế thể chất, dù có tài nguyên cũng phải từ từ, nếu không sẽ hại đến cơ thể.

Vậy mà bây giờ Phương Bình lại nói với anh rằng, cậu đã hoàn thành việc bồi dưỡng khí huyết… 

Nghe ra sự kinh ngạc trong giọng anh ta, Phương Bình có phần đắc ý, vội vàng cười nói: “Cũng mới hoàn thành thôi, cũng nhờ anh Vương, nếu không có công pháp tu luyện anh tặng, còn cả đan dược lần trước…”

Vương Kim Dương ngắt lời: “Những chuyện đó khỏi cần nhắc lại. Vậy tức là, cậu thật sự đã đột phá cực hạn khí huyết và hoàn thành tôi cốt rồi?”

“Vâng!”

“Khí huyết đạt tới 150 cal, hoàn thành tôi cốt, bây giờ cậu có thể tìm cơ hội đột phá lên võ giả rồi. Tất nhiên, lần đầu tiên trải qua quá trình lột xác phi nhân loại, rủi ro không nhỏ đâu. Nếu cậu có thể chờ, thì hãy chờ đến khi vào võ đại rồi hãy đột phá.

Nếu cậu muốn trở thành võ giả ngay bây giờ cũng không phải không được, với những người như chúng ta mà nói, tuy có rủi ro, nhưng cũng không tệ như tưởng tượng.

Dù sao thì cậu cũng là người to gan, không sợ chết, tự mình đột phá cũng không phải là không được…”

Phương Bình mặt đen lại, câu này có ý gì đây? Sao lại bảo tôi to gan không sợ chết?

Vương Kim Dương cũng không quan tâm cậu nghĩ gì, nhanh chóng nói tiếp: “Nhưng giờ cậu lại đang nghĩ đến việc học chiến pháp, chứ không phải là đột phá lên võ giả, tôi đoán chắc là cậu đã đọc những gì tôi viết trong sách.

150 cal là giới hạn của người bình thường, nhưng không phải là giới hạn mà chúng ta theo đuổi! Ở giai đoạn chưa thành võ giả, khí huyết được bồi dưỡng càng cao thì càng có lợi về sau.

Tại sao tôi có thể nhanh chóng hoàn thành rèn xương tứ chi, thật ra là vì nền tảng khí huyết của tôi rất cao!”

“Trong thời gian chưa trở thành võ giả, để nâng cao khí huyết, tăng cường thể chất, tôi đã hoàn thành tôi cốt lần hai…”

“Tôi cốt lần hai?”

“Đúng vậy, toàn bộ xương trong cơ thể đều được rèn luyện hai lần. Bình thường, người chưa thành võ giả chỉ có thể rèn luyện một lần, sau đó không thể tiếp tục nữa.

Tôi thì hoàn thành tôi cốt lần hai, hơn nữa là rèn luyện toàn thân. Vì vậy, tốc độ luyện xương tứ chi của tôi nhanh hơn người khác, cộng thêm khí huyết của tôi hùng hậu hơn, đột phá cũng nhanh hơn.

Không chỉ xương tứ chi, ngay cả luyện xương thân thể ở cấp ba cũng tiến bộ nhanh hơn người khác.”

“Tôi cốt lần hai có điều kiện gì không? Em cảm thấy tốc độ tôi cốt hiện giờ đã cực kỳ chậm rồi…”

“Uống thuốc! Thối Cốt Đan!” Vương Kim Dương nói tiếp: “Thối Cốt Đan có thể giúp tăng tốc độ tôi cốt.

Ngoài ra, nếu cậu còn tiền, có thể mua một ít Cường Thân Dịch, ngâm mình bằng dung dịch đó sẽ giúp tăng cường thể chất.

Thối Cốt Đan, Cường Thân Dịch, Khí Huyết Đan, ba loại này lần lượt dùng để tôi cốt, cường thân, và bồi bổ khí huyết.

Nếu tiến hành tôi luyện đồng thời cả ba phương diện, tốc độ tăng trưởng khí huyết sau 150 cal sẽ nhanh hơn rất nhiều. Khi đạt đủ các tiêu chuẩn, cậu sẽ tự nhiên bước vào giai đoạn tôi cốt lần hai…”

Phương Bình vội vàng hỏi: “Cường Thân Dịch mua ở đâu ạ? Còn nữa, anh Vương, tôi cốt lần hai thì khí huyết khoảng bao nhiêu?”

“Dương Thành gần như không bán Cường Thân Dịch, vì số người dùng đến thứ này rất ít.”

Tuy Cường Thân Dịch có thể tăng cường thể chất, nhưng với người chưa thành võ giả, vấn đề không phải là thể chất yếu, mà là khí huyết không đủ! Tập luyện bình thường đã đủ để cơ thể chịu được mức khí huyết hiện tại rồi.

Chỉ những ai muốn bồi dưỡng khí huyết ở mức cao hơn, khi khí huyết và thể chất đều đã đạt cực hạn, mới cần dùng đến Cường Thân Dịch để tiếp tục nâng cao thể chất, thích ứng với khí huyết cao hơn.

Vương Kim Dương nói xong thì nghĩ ngợi một chút rồi tiếp lời: “Thế này nhé, tôi sẽ đổi một ít từ trường học gửi cho cậu, nhưng cậu phải trả tiền cho tôi đấy, cái này không rẻ đâu. Gần đây tôi tu luyện tiêu tốn khá nhiều…”

Lão Vương hơi ngại ngùng khi nói mấy lời này. Lần trước anh đã nợ ân tình của Phương Bình, nếu là lúc khác thì anh sẽ tặng luôn. Nhưng bây giờ, anh thật sự cạn tiền rồi.

Không lâu trước đó, anh vừa đột phá lên cấp ba, vừa mới bước vào cảnh giới này, mua đủ loại đan dược, tài nguyên tiêu sạch không còn gì.

Ra ngoài làm nhiệm vụ có nhận được phần thưởng không nhỏ, nhưng vừa phải tu luyện, vừa phải để dành tài nguyên dự phòng.

Trương Thanh Nam đến giờ vẫn chưa quay lại, võ đại tuy khác với các môn phái thời xưa, không phải là một thầy truyền thụ riêng cho từng người, nhưng dù sao thì cũng có mức độ thân thiết khác nhau. 

Trương Thanh Nam là người khai mở con đường tu luyện cho Vương Kim Dương. Những thứ như Rèn Luyện Pháp, thung công và chiến pháp của anh đều do Trương Thanh Nam truyền dạy.

Người khác không nói làm gì, nhưng riêng người nhà của Trương Thanh Nam thì anh nhất định phải chăm lo chu đáo.

Vì thế lúc này, khi nhắc đến chuyện tiền nong, dù có hơi ngại, Vương Kim Dương vẫn cảm thấy nên nói rõ với Phương Bình.

 

0.12276 sec| 2408.672 kb